Bài viết này năm trong dự án dời nhà từ Facebook Note qua nền tảng website. Do bác Mark bác không cho viết note nữa. Bài viết này mình viết năm 2016. Lúc này mình đang rảnh mình nhớ lại về 1 câu truyện rất quan trọng giúp mình có động lực sống trong đời.
Lâu rồi tôi mới kể, Thư viện trường Khoa học Tự nhiên khoảng nhiều năm về trước có một con mọt sách tên Phạm Danh vũ. Chẳng biết có nhớ đúng tên nó không. Nó lên thư viện từ 7h30 sáng, rời thư viện lúc 8h30 tối, cứ 30 phút một lần nó lại quầy giữ giỏ lấy nước uống cho tỉnh rồi vô học tiếp “nó học như trâu”.
Thứ 7 cũng học, chủ nhật mà thư viện mở cửa chắc nó cũng học, nó ăn ở thư viện, ngủ ở thư viện, kết bạn ở thư viện, bàn luận tri thức ở thư viện. Chỉ có điều nó xả nước cứu thân, xả phân cứu chủ ở chỗ khác thôi. Thằng đó nó học vậy đó, nó là ngôi sao sáng của thư viện mà, nó là mọt sách chính hiệu.